Ngày bảy tháng ba, Trên đường Sa Hồ gặp mưa, Dụng cụ che mưa đã đi trước, Người đồng hành đều lúng túng, Riêng ta không cảm thấy gì. Chút nữa thì trời lại quang, Nên làm bài từ này.
Chớ nghe tiếng mưa xuyên qua rừng lá, Cứ ung dung ngâm nga mà bước chậm rãi. Gậy trúc, dép cỏ nhẹ hơn ngựa, Ai sợ? Một tấm áo tơi, mặc cho mưa gió suốt đời.
Gió xuân se lạnh thổi tỉnh cơn say, Hơi lạnh, Trên đầu núi ánh nắng xiên lại chào đón. Ngoảnh nhìn nơi hoang vắng đã qua, Quay về, Chẳng mưa gió, cũng chẳng nắng quang.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
【Định Phong Ba】
Ngày bảy tháng ba,
Trên đường Sa Hồ gặp mưa,
Dụng cụ che mưa đã đi trước,
Người đồng hành đều lúng túng,
Riêng ta không cảm thấy gì.
Chút nữa thì trời lại quang,
Nên làm bài từ này.
Chớ nghe tiếng mưa xuyên qua rừng lá,
Cứ ung dung ngâm nga mà bước chậm rãi.
Gậy trúc, dép cỏ nhẹ hơn ngựa,
Ai sợ?
Một tấm áo tơi, mặc cho mưa gió suốt đời.
Gió xuân se lạnh thổi tỉnh cơn say,
Hơi lạnh,
Trên đầu núi ánh nắng xiên lại chào đón.
Ngoảnh nhìn nơi hoang vắng đã qua,
Quay về,
Chẳng mưa gió, cũng chẳng nắng quang.